Mỗi năm khi những cơn gió heo may tràn về bước sang tháng mười một cũng là lúc những ký ức về thầy cô về mái trường xưa lại ùa về trong lòng mỗi người,mái trường nơi in dấu bao kỷ niệm buồn vui của năm tháng học trò. Vì thế những bài thơ viết về học trò, thầy cô ,mái trường được nhiều người tìm đọc nó gợi nhớ về những kí ức của tuổi học trò đong đầy ước mơ, mộng mơ
- Chiếc lá đầu tiên- Tác giả: Hoàng Nhuận Cầm
- Cô giáo lớp em- Tác giả : Nguyễn Xuân Sanh
- Em nghe thầy đọc thơ-Tác giả : Trần Đăng Khoa
- Chùm hoa dẻ- Tác giả: Xuân Hoài
- Hoài niệm tuổi học trò -Tác giả : Nguyễn Khắc Thiện
1 Chiếc lá đầu tiên
Tác giả : Hoàng Nhuận Cầm
Em thấy không, tất cả đã xa rồi
Trong tiếng thở của thời hạn rất khẽTuổi thơ kia ra đi cao ngạo thếHoa súng tím vào trong mắt lắm mê say .Chùm phượng hồng yêu dấu ấy rời tayTiếng ve trong veo xé đôi hồ nướcCon ve tiên tri vô tâm báo trướcCó lẽ một người cũng khởi đầu yêuMuốn nói bao nhiêu, muốn khóc bao nhiêuLời hát đầu xin hát về trường cũMột lớp học bâng khuâng màu xanh rủSân trường đêm – rụng xuống trái bàng đêmNỗi nhớ đầu anh nhớ về emNỗi nhớ trong tim em nhớ về với mẹNỗi nhớ chẳng khi nào nhớ thếBạn có nhớ trường, nhớ lớp, nhớ tên tôi“ Có một nàng Bạch Tuyết những bạn ơiVới bảy chú lùn rất quấy ”Mười chú chứ, nhìn xem, trong lớp ấy ”( Ôi những trận cười trong sáng lao xao )Những chuyện năm nao, những chuyện năm nàoCứ xúc động, rối loạn biết mấyMùa hoa mơ rồi đến mùa phượng cháyTrên trán thầy tóc chớ bạc thêmThôi đã hết thời bím tóc trắng ngủ quênHết thời cầm dao khắc lăng nhăng lên bàn và ghế chủQuả ngọt trên cây mấy cành đu đủHoa đã vàng, hoa mướp của ta ơiEm đã yêu anh, anh đã xa rồiCây bàng hẹn hò chìa tay vẫy mãiAnh nhớ quá, mà chỉ lo ngoảnh lạiKhông thấy trên sân trường chiếc lá buổi tiên phong .Bài thơ ” Chiếc lá tiên phong ” của nhà thơ Hoàng Nhuận Cầm đã được bao thế hệ học trò thương mến chép vào lưu bút, xuyên suốt là dòng ký ức thời hạn đưa ta quay về với trường với lớp với thầy cô bè bạn yêu dấu đó là những miền ký ức tươi đẹp của tuổi học trò. Bài thơ với giọng thơ nhẹ nhàng thâm thúy trì trệ dần như một bản nhạc đưa người đọc về miền ký ức tuyệt đẹp, không vội vã, không ồn ào cứ đơn giản và giản dị mà thâm thúy đến nao lòng .
2. Cô giáo lớp em
Tác giả : Nguyễn Xuân SanhSáng nào em đến lớpCũng thấy cô đến rồiĐáp lời “ Chào cô ạ ! ”Cô mỉm cười thật tươiCô dạy em tập viếtGió đưa thoảng hương nhàiNắng ghé vào cửa lớpXem chúng em học bài
Những lời cô giáo giảng
Ấm trang vở thơm thoYêu thương em ngắm mãiNhững điểm mười cô choBài thơ ” Cô giáo lớp em ” với lời thơ nhẹ nhàng nhưng rất đỗi thân mật thân thương với tuổi học trò. Những lời thơ mộc mạc chân thành nhưng sao mà ấm cúng tình cô trò, bài thơ đã in sâu vào tâm lý tuổi thơ một thời học trò .
3 Em nghe thầy đọc thơ
Tác giả : Trần Đăng KHoaEm nghe thầy đọc bao ngàyTiếng thơ đỏ nắng, xanh cây quanh nhàMái chèo nghiêng mặt sông xaBâng khuâng nghe vọng tiếng bà năm xưaNghe trăng thở động tàu dừaRào rào nghe chuyển cơn mưa giữa trời …Đêm nay thầy ở đâu rồiNhớ thầy, em lại lặng ngồi em nghe …Bài thơ ” Em nghe thầy đọc thơ ” bộc lộ tình cảm dạt dào của cậu học trò dành cho thầy giáo kính yêu của mình, mỗi khi nghe thầy đọc thơ cậu chú ý như nuốt từng lời, từng lời của thầy. Khi đã xa mái trường thân yêu môi khi nhớ về thầy cậu học trò năm xưa lại đem thơ ra đọc để nhớ lại người thầy năm xưa của mình .
4. Chùm hoa dẻ
Tác giả : Xuân HoàiBờ cây chi chít láChùm dẻ treo nơi nào ?Gió về đưa hương lạCứ thơm hoài rối loạnBạn trai vin cành háiBạn gái lượm đầy tayBạn trai túi áo đầyBạn gái cài sau nónChùm này hoa vàng rộmRủ nhau dành Tặng côLớp học chưa đến giờĐã thơm bàn cô giáo
Bài thơ ” Chùm hoa dẻ” của nhà thơ Xuân Hoài viết về tuổi học trò nông thôn hồn nhiên bình dị, ngoài giờ học ở trường những cô bé cậu bé hồn nhiên chơi đùa tìm cây hái quả nhưng vẫn không quên dành tặng thầy cô giáo mình những chùm hoa dẻ nở vàng rực rỡ, thơm lừng trên bàn cô giáo.
5.Hoài niệm tuổi học trò
Tác giả : Nguyễn Khắc ThiệnTháng năm phượng đón ve vềNgẩn ngơ một thoáng trường quê năm nàoMột thời áo trắng thanh taoMột thời thơ mộng đã vào thi caTháng năm phượng đỏ nở hoaTháng năm mình đã chia xa mái trườngBạn xưa lớp củ yêu thươngBây giờ mỗi đứa mỗi phương xa vờiDù có đi bốn phương trờiVẫn luôn ghi nhớ một thời học viênThầy cô thắm nghĩa thắm tìnhĐi đâu cũng nhớ trường mình thời xưa …
Một nhành hoa phượng đong đưa
Còn đây kí ức vẫn chưa xa vời …
Những tháng năm học trò qua nhanh như những cái cây lớn nhanh theo cùng năm tháng, những chuyến đò tri thức chở những cô cậu học trò qua sông rồi lại cập bến. Những cô cậu học sinh lần lượt rời xa mái trường thân yêu để trưởng thành trong xã hội nhưng giữa bao lo toan bộn bề cuộc sống đôi lúc ta tìm về với mái trường xưa.
353 views353 views
Source: https://danhngon24h.com
Category: Thơ tuổi học trò hay